Saturday, July 10, 2010

Villa tỏa sáng, Tây Ban Nha vào tứ kết

Tiền đạo tân binh của Barca tiếp tục lập công giúp đội bóng xứ bò tót có chiến thắng tối thiểu 1-0 trước láng giềng Bồ Đào Nha ở vòng 1/16.


Villa có bàn thắng thứ 4 ở World Cup 2010. Ảnh: AFP.

Đối đầu với đội bóng có lối chơi giàu kỹ thuật như Tây Ban Nha, thầy trò HLV Queiroz quyết định chọn phương án chơi phòng ngự, tranh cướp bóng tích cực và liên tục áp sát. Lối chơi này gây nhiều khó khăn cho đối thủ trong thời gian của hiệp một. Tuy nhiên, do thể lực và sự tập trung không thể đảm bảo trong cả trận, Bồ Đào Nha phải trả giá khi hàng phòng ngự phạm sai lầm và sự tỏa sáng của chân sút Villa.

Trong hiệp một, Bồ Đào Nha cho thấy sự chắc chắn trong khâu phòng ngự. Chính đội bóng của bán đảo Iberia có nhiều cơ hội ăn bàn hơn nhờ những pha phản công sắc bén của mình. Phút 20, C.Ronaldo sút xa khá hiểm hóc buộc thủ môn Casillas phải đẩy bóng và Almeida lao vào áp sát nhưng sự xuất sắc của thủ thành khoác áo Real Madrid từ chối cơ hội ghi bàn của Bồ Đào Nha.

Các học trò của HLV Del Bosque thực sự bế tắc trong những đường lên bóng và họ phải trông chờ vào những cú sút xa của Xabi Alonso và Xavi. Những pha phối hợp bóng ngắn của Tây Ban Nha luông vấp phải sự kín kẽ của hàng phòng ngự chơi nhiều lớp của Bồ Đào Nha.

Hiệp một kết thúc không bàn thắng và bước sang hiệp hai, HLV Del Bosque có sự thay đổi trên hàng công khi thay Torres bằng Llorente, tiền đạo đang chơi cho CLB Athletic Bilbao có khả năng không chiến rất tốt. Trong khi đó, Villa dạt sang chơi ở cánh trái và tạo ra những cơ hội nguy hiểm cùng sự yếu kém của hậu vệ Costa.

Phút 63, sau cú giật gót điệu nghệ của Xavi, Villa thoát xuống rất nhanh tung ra cú dứt điểm bị thủ thành Eduardo cản phá nhưng cú đá bồi tiếp theo của Villa mang về bàn mở tỷ số 1-0 cho Tây Ban Nha.

C. Ronaldo cùng các đồng đội dừng bước ở vòng 1/16. Ảnh: AP.

Ở những phút tiếp theo, Bồ Đào Nha phải chơi thiếu người sau chiếc thẻ đỏ của hậu vệ Costa sau pha đánh nguội Capdevila. Với thế trận như vậy, các học trò của HLV Queiroz quá khó khăn để triển khai tấn công khi Tây Ban Nha cầm bóng rất tốt. Kết thúc 90 phút, Bồ Đào Nha chấp nhận thua trận và chia tay Nam Phi. Trong khi đó, đội bóng của HLV Del Bosque đi tiếp và đối thủ của họ ở vòng tứ kết sẽ là Paraguay.

Đội hình thi đấu:

Bồ Đào Nha: Eduardo; Coentrao, Bruno Alves, Carvalho, Ricardo Costa; Pepe (Mendes 70’), Meireles, Tiago; Simao (Simao 70’), Ronaldo, Hugo Almeida (Danny 57’).

Tây Ban Nha: Casillas; Ramos, Piqué, Puyol, Capdevila; Busquets, Xabi Alonso (Marchena 90'), Xavi; Torres (Llorente 57’), Iniesta, Villa (Pedro 88’).

Bàn thắng: David Villa 63'

Trọng tài Howard Webb thổi trận CK: Câu chuyện của một cảnh sát

- Trọng tài người Anh Howard Webb đã được vinh dự bắt chính trận chung kết World Cup 2010 trong khi "Vua áo đen" người Mexico, Benito Archundia sẽ là người điều khiển chính trận tranh 3-4 giữa Đức và Uruguay. Thông báo trên được FIFA chính thức công bố.

Webb có vinh dự bắt chính trận chung kết - Ảnh Getty

Với người hâm mộ bóng đá, cái tên Howard Webb không còn quá xa lạ bởi người đàn ông từng làm nhân viên cảnh sát này là trọng tài số 1 của Premier League, giải đấu nổi tiếng nhất hành tinh. Chính Webb cũng là người đã bắt chính trong trận chung kết Champions League giữa Inter và Bayern Munich hồi cuối tháng 5 vừa qua. Công bằng mà nói, Webb hiện đang được đánh giá là một trong những "vua áo đen" tốt nhất của châu Âu.

Tại World Cup 2010, Webb đã bắt chính 3 trận đấu tính đến thời điểm này với 2 trận ở vòng bảng (Tây Ban Nha - Thuỵ Sĩ, Slovakia - Italia) và một trận vòng 1/8 (Brazil - Chile). Cho đến hiện tại, trọng tài 38 tuổi này về cơ bản đã điều khiển các trận đấu khá tốt. Tuy nhiên cũng không thể khẳng định Webb đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình khi ông vẫn tương đối "lỏng tay" trong một số tình huống. Đơn cử như chỉ rút thẻ vàng cảnh cáo với Jan Mucha dù thủ thành này đã dùng tay đấm thẳng vào mặt của Fabio Quagliarella trong trận Slovakia - Italia. Bên cạnh đó, ông còn không công nhận một bàn thắng cho Italia khi cho rằng Fabio Quagliarella đã rơi vào thế việt vị. Ở trận đấu giữa Brazil và Chile tại vòng 1/8, với tư cách là trọng tài chính, Webb đã công nhận bàn thắng cho Luis Fabiano dù cho trước khi ghi bàn tiền đạo của Salecao đã dùng tay chơi bóng.

Trong một VCK mà dấu ấn trọng tài để lại quá lớn (sai lầm của các trọng tài khi bàn thắng rõ ràng của Lampard ở trận gặp Đức không được công nhận và tình huống Carlos Tevez đứng dưới hàng thủ Mexico đến cả mét khi mở tỷ số trong tận đấu vòng 1/8 là ví dụ điển hình), FIFA cũng đã cân nhắc và tiến hành chọn lựa khá kĩ càng trước khi chính thức chỉ định Howard Webb bắt chính trận đấu cuối cùng của World Cup năm nay. Trợ lý của Webb trong trận đấu cuối cùng này sẽ là hai cộng sự đã cùng làm việc với ông suốt từ đầu giải là Darren Cann và Michael Mullarkey (cùng là người Anh).

Với việc lựa chọn Howard Webb, đương nhiên trọng tài người Mexico, Benito Archundia sẽ bắt chính trận tranh 3-4 giữa Đức và Uruguay. Ông Archundia, là một luật sư, cũng được FIFA đánh giá khá cao ở giải lần này sau các trận đấu được bắt chính là Italia - Paraguay và Bồ Đào Nha - Brazil.

Như vậy, kể từ năm 1974 đến nay mới lại có một trọng tài người Anh có mặt tại trận chung kết World Cup. Trước đó, Jack Taylor, một trọng tài của Anh đã bắt chính trận chung kết giữa Đức và Hà Lan tại Munich 1974 (Đức thắng 2-1).

10 ngôi sao mới ấn tượng tại World Cup

Những siêu sao hàng đầu như Rooney, C. Ronaldo hay Messi đều lần lượt chia tay Nam Phi với nỗi thất vọng lớn, trong khi có rất nhiều cầu thủ trẻ tạo được dấu ấn khó quên trong lòng người hâm mộ. Tổng hợp của Xinhua.

Không phải là một cái tên mới nhưng Wesley Sneijder thi đấu thực sự bùng nổ tại giải đấu, nhất là hai trận vòng loại trực tiếp giúp Hà Lan vào bán kết.
Hậu vệ Maicon chắc chắn khi phòng ngự nhưng cũng rất nguy hiểm mỗi khi lên tham gia tấn công.
Gonzalo Higuain (Argentina) là cầu thủ đầu tiên lập hat-trick tại World Cup năm nay.
Tiền đạo trẻ Jozy Altidore của Mỹ.
Alexis Sanchez của Chile.
Cầu thủ Rahim Ayew giúp Ghana, đại diện châu Phi duy nhất lọt vào tứ kết.
Tiền vệ tài hoa của tuyển Nhật Bản, Keisuke Honda.
Cùng với Park Ji Sung, ngôi sao Hàn Quốc, Lee Chung Yong, gây ấn tượng mạnh tại Nam Phi năm nay.
Tiền vệ tấn công mới 21 tuổi của Mexico, Giovani dos Santos Ramirez.
Thomas Mueller dần làm người hâm mộ Đức quên đi sự vắng mặt của đội trưởng Michael Ballack với những bàn thắng đẹp mắt.

Truyền thống kỳ lạ của Tây Ban Nha

Đấy là truyền thống… không ai muốn có: truyền thống gây thất vọng ở đấu trường World Cup. Tất nhiên, Tây Ban Nha đã phần nào xua tan được nỗi buồn thất bại tại giải kỳ này, khi lần đầu tiên lọt vào vòng bán kết World Cup. Nhưng hãy nhìn lại lịch sử: từ đâu ra truyền thống kỳ lạ, dự World Cup chỉ để gây thất vọng, nơi đội tuyển Tây Ban Nha?

Chuyện sẽ chẳng có gì đáng bàn nếu Tây Ban Nha không phải là đất nước của 2 trong số những CLB vĩ đại nhất thế giới, Barcelona và Real Madrid. Cũng chẳng có gì để nói nếu Tây Ban Nha không phải là đất nước đã 2 lần vô địch Euro và có thể gọi là một trong vài nước thống trị các Cúp châu Âu tầm CLB. Một nền bóng đá như vậy mà lại chưa hề vượt qua vòng tứ kết World Cup tính đến trước lần giải này, thua cả Hàn Quốc, Thổ Nhĩ Kỳ, Mỹ, Ba Lan, Bỉ… thì rất khó hiểu.

Luis Enrique và Fernando Hierro tại World Cup 1994

Càng khó hiểu hơn khi những gì thế giới nhìn vào và cố gắng giải thích thì chính người Tây Ban Nha lại chưa bao giờ công nhận. Có vẻ như bóng đá Tây Ban Nha luôn bí ẩn ở đặc điểm này. Cũng như cách đây nhiều năm, khi báo chí châu Âu “soi” kỹ Real Madrid và cho rằng đội bóng này bị chi phối bởi “quyền lực đen” của những Raul, Fernando Hierro, thì chính Real lại không bao giờ thừa nhận.

Vậy, thế giới nói gì về đội tuyển Tây Ban Nha? Người ta cho rằng đấy là đội đại diện của một đất nước bị phân hóa rõ rệt về ngôn ngữ, văn hóa, bóng đá, và ĐTQG không có một giá trị rõ rệt ở đất nước ấy. Đối với giới hâm mộ bóng đá Tây Ban Nha, các trận derby Real - Atletico, Barcelona - Espanyol hoặc Sevilla - Betis đã là quá đủ, chưa kể trận Barcelona - Real Madrid luôn là cuộc chiến không khoan nhượng về nhiều mặt. Những niềm kiêu hãnh địa phương ở Tây Ban Nha có thể lấn át niềm kiêu hãnh của ĐTQG, nhất là khi người ta từng xem đấy là đội Tây Ban Nha “của Franco”. Cổ vũ ĐTQG làm gì nữa?

Một trong những thất bại điển hình của Tây Ban Nha trên đấu trường World Cup xảy ra vào năm 1982, khi Tây Ban Nha giành quyền đăng cai. Trên sân nhà, Tây Ban Nha bị Đức loại khỏi bán kết, trong thể thức thi đấu vòng tròn ở giai đoạn 2. Hồi ấy, thủ môn nổi tiếng Luis Arconada để Gerry Armstrong (Bắc Ireland) sút bóng qua 2 chân một cách dễ dàng. Nhưng chi tiết đáng nhớ là Arconada mặc vớ màu trắng thay vì chấp nhận chiếc vớ màu đen của ĐTQG. Vớ trắng là của đội Real Sociedad, CLB ở xứ Basque của Arconada.

Người ta xem đấy là chi tiết điển hình của việc các tuyển thủ Tây Ban Nha vẫn luôn xem trọng tính địa phương hơn ĐTQG. Chỉ ở Tây Ban Nha mới có chuyện các đội tuyển xứ Basque hoặc xứ Catalonya thường xuyên thi đấu để duy trì “ĐTQG” của họ (thường là trong đợt nghỉ đông, khi giải VĐQG tạm thời hưu chiến). Còn có những lời kêu gọi thế giới bóng đá công nhận đội tuyển xứ Basque hoặc đội tuyển xứ Catalonya như những ĐTQG nữa.

Đội tuyển Tây Ban Nha không có SVĐ quốc gia. Họ thường thi đấu khắp nơi trong nước, nhưng rất hiếm khi chọn Bilbao hoặc San Sebastian làm sân nhà. Họ càng hiếm khi xuất hiện ở sân Nou Camp. Mỗi khi thi đấu ở Barcelona, Tây Ban Nha thường chơi trên sân của Espanyol. “Lãnh địa” quen thuộc nhất của đội tuyển Tây Ban Nha thật ra không phải ở Madrid, mà là Valencia - nơi cũng có tính địa phương rất cao nhưng ít ra người ta hầu như không bàn đến phong trào ly khai.

Tại World Cup 2002, khi Tây Ban Nha toàn thắng 3 trận vòng bảng, các tờ El Mundo Deportivo và Sport (phát hành ở xứ Catalonya) bình luận: “Luis Enrique là cầu thủ hay nhất thế giới. Cạnh đó, World Cup còn có Rivaldo và Ronaldo”. Các tờ Marca và AS ở Madrid lại khen ngợi cánh Real: “Khán giả World Cup đang say đắm với những Raul, Hierro, Morientes, Roberto Carlos”! Rõ ràng, họ thấy Barcelona và Real Madrid “to” hơn hẳn ĐTQG.

Nhưng xin nhắc lại: đấy chỉ là những điều báo chí thế giới viết về bóng đá Tây Ban Nha. Chứ ở Tây Ban Nha, người ta lại chưa bao giờ thừa nhận là ĐTQG có giá trị thấp hơn các CLB, càng không muốn bàn về các niềm kiêu hãnh địa phương trong nội bộ ĐTQG!

TRI KỶ

World Cup 2010: Pele đọ tài với Paul - “Vua” thua bạch tuộc

Quả là không ngoa khi nói như vậy bởi sự thật nó vốn phũ phàng như thế. Trong cuộc sống mỗi người giỏi một lĩnh vực, Pele vốn nổi tiếng trong làng túc cầu giáo ở địa vị là một cầu thủ có kỹ thuật siêu phàm. “Số 10” huyền thoại của Brazil đã giúp Selecao hai lần lên ngôi ở giải bóng đá lớn nhất hành tinh vào các năm 1958 và 1970.

Nhưng có lẽ Pele đã có đôi chút nhầm lẫn vì từ cầu thủ chuyển sang công việc của thầy… bói là hai lĩnh vực chẳng có điểm tương đồng nào cả. Bởi vậy mới có chuyện khi Pele đưa ra những tiên đoán “nổi tiếng” của mình thì sẽ có chuyện người nghe phải làm công việc tiếp theo là suy luận ngược lại nếu muốn có kết quả đúng.

Nếu vua bóng đá muốn theo đuổi đam mê dự đoán của mình có lẽ sau giải bóng đá năm nay “số 10” huyền thoại của Brazil nên theo học một lớp cấp tốc do “thầy” Paul ở Viện hải dương học Sea Life đứng lớp. Bởi thực tế trong hai năm trở lại đây bắt đầu từ năm 2008 mà chính xác là từ Euro 2008, “gia cát Paul” đã đưa ra các lời tiên đoán của mình về các trận đấu có sự góp mặt của ĐT Đức chính xác gần như tuyệt đối (11/12 trận dự đoán đúng – quả là con số ấn tượng). Trong cuộc sống, thánh thần cũng có lúc sai và chuyện “thầy” Paul sai “có một lần” cũng có thể… thông cảm được.

World Cup 2010: Pele đọ tài với Paul - “Vua” thua bạch tuộc, World Cup 2010, Pele, Paul, vua, bach tuoc, su phu

"Thầy" Paul khá bận rộn trong những ngày diễn ra các trận đấu có ĐT Đức

Rõ ràng với những lời giải chính xác mà “tiên tri” Paul đã đưa ra cho các trận đấu thì có lẽ không chỉ có “vua” Pele muốn theo học mà còn có nhiều tay cá độ chuyên nghiệp muốn xin làm đệ tử “ruột”. Bởi như vậy thì họ sẽ có cuộc sống sung túc sau những lần thắng độ. Và nếu “thầy” Paul kết nạp nhiều đệ tử thì hẳn là các nhà cái nổi tiếng trên thế giới như William Hill là kẻ oán hận nhiều nhất bởi họ sẽ hết cửa làm ăn.

Và còn một chuyện nữa là sau khi thu nạp đệ tử biết đâu “gia cát Paul” sẽ tung ra hết các chiêu để truyền bá cho học trò của mình nhằm tham gia làm ăn ở các lĩnh vực khác không chỉ dừng lại ở môn thể thao vua. Chưa rõ sự tình chuyện này thế nào nhưng tính mạng của “thầy” Paul đang bị đe dọa nghiêm trọng bởi Hooligan của Đức và Argentina muốn dùng "thầy" Paul cho nồi lẩu hải sản. Bởi vì sau lời tiên đoán của “gia cát Paul” thì số phận của “Cỗ xe tăng” và các vũ công tango ở giải năm nay cũng chấm dứt.

Tuy nhiên những “con chiên” theo "thầy” Paul sẽ không để xảy ra chuyện này một cách dễ dàng như vậy. Bởi bây giờ họ mong muốn “thần tài” Paul sống càng lâu càng tốt để còn gỡ gạc lại chút đỉnh chứ không có mất mãi cho các nhà cái thì lấy cái gì ra để mà chơi tiếp. Nếu “gia cát Paul” tiếp tục đưa ra câu trả lời đúng cho hai trận còn lại ở giải năm nay thì chắc hẳn số lượng đệ tử đến bái “thầy” Paul làm sư phụ sẽ tăng lên không phải theo cấp số cộng mà phải là theo cấp số nhân.